trang bạn hữu – thơ Hà Huy Thanh & Lăng Cẩm Huy

Lời Biện Minh Của Chàng

Hà Huy Thanh

Ta qua biên ải sương mù
Trông bao xác chết như thù hằn nhau
Màu da vàng – màu da nâu
Máu khô trên vạt cẩm bào lở loang

Ta theo đỉnh núi ngút ngàn
Bóng chim cô độc gọi hoàng hôn lên
Tiếng cười đại bác buồn tênh
Và bom đạn khóc vang rền khắp nơi

Ta về thung lũng chập chờn
Đêm hoang cấu xé phố phường dưới chân
Hỏa châu dừng lại phân vân
Quê hương mình đó – hiện thân ngục tù

Ta chui xuống mộ chôn người
Thịt da rữa mục dấu đời lên men
Bây giờ bia đá còn tên
Ngày sau lịch sử tìm quên nửa chừng

Ta trèo lên những cây rừng
Nhìn bông lúa chin sai oằn khắp nơi
Phù sa – ruộng máu mù khơi
Dòng sông còn lại vùng trời chia xa

Hà Huy Thanh (1949-2001)

Tưởng Niệm

Lăng Cẩm Huy

Trời cao nắng rộng hai miền
Ta từ quá khứ về triền hôm nay
Gặp nhau mở vội vòng tay
Nhưng mà – ta đã cao dày ưu tư
Mây buồn cuối đỉnh hoang vu
Ngậm ngùi chim vỗ cánh vù hư không
Xưa kia vó ngựa thong dong
Biên cương chẳng bận chút lòng thơ ngây

Lăng Cẩm Huy (1949-2010)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *