Ta Về Chỉ Gặp Lại Mình Ta

      1 Comment on Ta Về Chỉ Gặp Lại Mình Ta

Bao năm lưu lạc xa làng xóm
thơ thẩn về đây đứng ngó trời
ba bề bốn hướng chơ vơ đó
ta như con sóng giữa ngàn khơi

Ta về – đứng ở “cầu Huyện” cũ (*)
nhìn xuống làng xưa chạnh nỗi niềm
nhấp nhô từng mái nhà rêu phủ
thương hải tang điền mấy biến thiên

Ta về –  xuôi một dòng sông chảy
con nước vô tình lặng lẽ trôi
hiểu nghĩa cuộc đời đành không thể
hai lần tắm ở một dòng thôi

Ta về –  bóng lẻ trên đường vắng
tìm mãi mà sao chẳng thấy nhà
chập choạng hoàng hôn màu tím ngắt
lớp lớp mây đùn chắn nẻo xa

Hỏi thăm bụi chuối bên đường đó
chú dế nào kêu giọng thiết tha
nghe như oan khổ trăm năm cũ
vẫn cứ ngân đều điệu xót xa

Gốc bưởi nào kia chẳng nở hoa
nước ao đóng váng tưởng như là
bao nhiêu hờn tủi nhàu khuôn mặt
thì cũng như ta – cũng đã già

Ngồi xuống gốc dừa ngó hàng cau
sân trước vườn sau đã đổi màu
đưa tay vuốt tóc dăm sợi rụng
gió ghẹo thinh không vọng khúc sầu

Ta về – có phải sông về biển
sao nghe từng con sóng não nề
như thể bây giờ là cổ tích
ta về –  chỉ gặp lại … mình ta


Phạm Tín An Ninh

(viết nhân dịp về quê Vạn Giã tìm mộ thân phụ
bên ngoài trại tù cải tạo Đá Bàn tháng 3/2003)
(*) “Cầu Huyện”, từ thị trấn đi sang làng Phú Hội (quê tôi)

1 thought on “Ta Về Chỉ Gặp Lại Mình Ta

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *