Mai này nếu lỡ đi hết biển
Biết tôi còn có chỗ để quay về
Như mọi người tôi cũng có một trời quê
Sao tôi phải đi hoài cho hết biển ?
Ở nơi đó, từ khi cơn quốc biến
“Chùm khế quê hương” tôi chưa hái trái ngọt bao giờ
Dẫu xót xa từ thuở cách đôi bờ
Tôi vẫn thiết tha mong từng ngày trở lại
Tôi nhớ lắm dòng sông thời thơ dại
Cánh diều bay, lớp học dưới hiên đình
Đã cho tôi biết mấy những ân tình
Từ ông cha, bà con, anh em, thầy bạn
Tôi lớn lên suốt một thời lửa đạn
Biết khóc biết cười theo mệnh số của quê hương
Vận mệnh quê tôi – từng trang sử đau thương
Được viết bởi chính những người anh em cùng chung một mẹ
Hết chiến tranh tôi đành gửi thân nơi xứ lạ
Bởi quê nhà không còn chỗ dung thân
Nào có ai muốn sống kiếp lưu vong
Để đi mãi đi hoài mà vẫn chưa hết biển
Xin hãy nói dùm tôi – một lời lương thiện
Dẫu có chết ở đâu hồn tôi cũng quay về
Bởi như mọi người – cũng có một trời quê
Sao tôi phải đi hoài cho hết biển?
Phạm Tín An Ninh
Cali., Ngày Cuối Năm 2004
Sau khi đọc “ Nếu Đi Hết Biển” của nhà làm phim Trần Văn Thủy
Doc bai tho, toi bong nho que toi.Va cung gan nhu toi, phai xa que ma long cu nho moi luc troi do con mua.Que toi mua nhieu va buon lam .