tưởng như còn đó
Người đi rồi buổi chiều phai
tôi về đường cũ tìm ai mịt mù
trời đang mùa hạ hay thu
mà xao xác gió mà âm u chiều
một mình tôi với quạnh hiu
tưởng như còn đó những chiều nào xưa
một đời đã nói gì chưa
ngàn điều để nói sao chưa nói gì
người đi thôi người đã đi
hai dòng sông đã chia ly đời đời
người đi rồi buổi chiều ơi
sao tôi còn đứng trông vời ngẩn ngơ
thôi người hãy cứ là thơ
cho tôi còn một giấc mơ trong đời