Trở Lại Nhà Xưa
Trái cau non đợi mưa tròn đôi lứa
Lá trầu không vàng nắng lửa cuối ngày
Nhà xưa giờ con đã trở lại đây
Cỏ hoang mọc xóa bàn chân thơ dại
Đâu giậu buồn phơi áo thời con gái
Đâu hiên trưa lằn than kẻ ô làng
Đâu bàn tay chuyền đánh khẻ khua vang
Đâu nhịp nhảy dây rộn ràng chái rạ
Trò cút bắt dấu giọng cười giòn dã
Lẫm lúa – mái – lu…mấy chỗ trốn tìm
Mảnh vườn sau ôm tuổi nhỏ chân chim
Vạch cỏ khô lượm trái xoài chín rụng
Chặt tàu lá chuối tơ làm tay súng
Chia hai phe lên đạn bắn tạch đùng
Đứa bị thương cõng đứa chết trên lưng
Tan trận chiến – lằn roi đau mẹ đánh
Những ngày mưa – vườn nhà trơn ướt lạnh
Từng ngọn cau đứng ủ rũ so hàng
Bếp tro tàn vùi vội củ khoai lang
Thấp thỏm đợi mẹ còn đang buổi chợ
Đôi thúng nhỏ mẹ gánh về cả phố
Cả thị thành quận huyện quê hương
Đêm nghe ễnh ương ì ộp quanh vườn
Hồn con đã mấy ngã đường rong ruổi
Trở lại nhà xưa chút buồn chút nuối
Có chút ngậm ngùi lẫn giữa thương yêu
Có chút gì nghe chừng đã liêu xiêu
Khi bóng mẹ sắp theo chiếu tắt nắng
Phan Thị Ngôn Ngữ