trang bạn hữu – thơ cung vĩnh viễn

 

thơ viết cuối năm

Như một thói quen đã cũ mèm
cuối năm ngồi gạn đục khơi trong
nhưng trên mặt nước ao tù ấy
đóng váng xanh xao những nếp buồn

Các mối giao tình đâm luộm thuộm
tuổi già như những giọt cường toan
hư hao cơ thể mòn tâm trí
bắt bẻ nhau từ cái cỏn con

Ở trong thần thoại ngày xưa thấy
lão trượng râu dài tóc trắng phau
chống cây gậy trúc thong dong bước
chẳng bận tâm gì chuyện trước sau

Chuyện sau, chuyện trước, trò dâu bể
thì cũng bao nhiêu cảnh huống đời
chấp nê thì biết sao mà kể
thà là ngồi dõi bóng mây trôi

Ở trong trời đất bao la ấy
thấy cái đời ta có đáng chi
áo cơm một kiếp đời trôi nổi
bùi ngùi thân thế chẳng ra gì

Cuối năm. Rót một ly tao ngộ
bạn tác nào ai đến cụng ly
bấm vài con số trong điện thoại
mấy tiếng chuông kêu cũng bặt đi…

 

cung vĩnh viễn

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *