NHỮNG CHUYẾN ĐI
Nghe nói mai này em lại đi
hình như em có hẹn hò chi
dòng sông khi uốn mình ra biển
đã chở bao nhiêu những ước thề.
Em thấy thiên nhiên đẹp thế nào
khung trời lấp lánh những vì sao
bao nhiêu những linh hồn vô nhiễm
đã lạc trần gian một kiếp sầu.
Rồi những hoàng hôn nhuộm sắc hồng
con tầu quay mũi hướng biển đông
những làn sóng bạc xô nhau tới
có giống vành hoa tang chế không?
Và những kinh thành ánh sáng kia
đêm đêm rực rỡ ánh đèn khuya
những giàn hòa tấu vang danh tiếng
nghĩa lý gì khúc Hậu đình hoa.
Em đã đi xa đã thấy nhiều
đã tìm ra nghĩa của tình yêu
đời bao nhiêu thứ tìm không thấy
cái thấy hình như tựa bóng chiều.
Ơi những chiều rơi xuống cuộc đời
chắc gì em nhớ nổi trò chơi
đi tìm đi trốn trong vườn nhỏ
anh cố tình cho bị bắt thôi.
Em đi đuổi bóng trong vườn mộng
tội quá vườn xưa bé cỏn con
vườn nhỏ nên ta còn gặp được
càng mênh mông thế rộng cô đơn.
Chiều nay nếu có dừng chân lại
nhìn trời nhìn biển ngó hư không
phải chi thấy được em đang khóc
chắt xuống đời ta giọt não nùng.
Cung Vĩnh Viễn