trang bạn hữu – thơ Phan Thị Ngôn Ngữ

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Nhặt nắng sân trường

 

Cổng trường xưa đã đóng tự bao giờ
sao sáng nay hồn tôi hồi chuông đổ
có nhịp guốc khua đi về đâu đó
đôi tà áo bay trắng nẻo đường chiều

Em về đâu – chiếc bóng nhỏ liêu xiêu
chân thấp cao qua thời tay bồng bế
chắc hẳn đang ngồi đếm đời dâu bể
quên giờ ra chơi nhặt nắng sân trường

quên ly cà phế đắng đậm mùi hương
những đêm mùa thi tập tành uống vội
chắc quên chiếc lá thuộc bài vô tội
nằm chết khô giữa trang sách vô tình

Em về đâu – đang cập bến hay lênh đênh
chắc cũng chẳng còn bao điều để nhớ
thuở học trò – giờ trả bài nín thở
hàm số – thập phân …con toán rối bời

phấn trắng bảng đen…mưa ướt sân chơi
ướt trang sử đã bao đời chìm nổi
đường Chiêm quốc bụi mù xa vời vợi
bước Huyền Trân rong ruổi mấy dặm ngàn

con chim nào nhớ bạn đứng hót khan
kẻng chưa đánh hồn lang thang biển gọi
quyển lưu bút chuyền tay nhau viết vội
sợ tiếng ve kêu rụng nhánh phượng hồng

sợ mốt mai dăm bảy đứa lấy chồng
bỏ trường lớp – bỏ một thời thơ dại
bỏ phố phường – những con đường trầm ngãi
tan học về chân lận đận theo chân

nắn nót bài thơ lỗi luật sai vần
nửa muốn trao nửa ngại ngần cất giữ
nửa hẹn lòng nửa đắn đo do dự
vành nón nghiêng con mắt giả lơ nhìn

Em về đâu – đầu sóng hay cuối ghềnh
cổng trường cũ hẳn vẫn muôn lần đợi
hãy nói với nhau bao điều chưa nói
giữ kín làm gì chỉ tội lòng đau

giữ kín làm gì thêm tội đời sau
mai với mốt – tháng năm rồi sẽ hết
mai với mốt – tháng năm đời mỏi mệt
tuổi học trò như gió thoảng mây bay

Phan Thị Ngôn Ngữ


Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *