trang bạn hữu – thơ Quan Dương

      No Comments on trang bạn hữu – thơ Quan Dương

 

Tiếng Dế

Gió xô chiều ngã xuống hướng Tây,
Vài chiếc lá khô đang ấp vòm cỏ dại
Sợ lạnh nên lá vàng trước tuổi
Mùa thu đang khoát lá màu chàm,
Phủ trùm lên giọt nắng chưa tan
Chiều đang bước dần vào bóng tối
Con dế ru thều thào yếu đuối
Lâu lắm rồi mới nghe lại tiếng dế thở than
Đây là xứ Mỹ chứ đâu phải Việt Nam
Sao lại có tiếng dế buồn thảm thiết ?

Tiếng dế dìu hồn tôi về thuở trước
Thuở nằm rừng với thằng bạn lính tuổi thư sinh
Trung đội hai thằng bố trí hình mũi tên
Bờ ruộng, sình lầy ngập lên tới bụng
Phía sau lưng đêm lầm lũi rụng,
Trước mặt là tiếng dế như sẫm chiều nay
Trong đầu mỗi thằng dệt sẳn vài câu thơ
Để dành lại nếu ngày mai còn sống,
Sẽ xớt chia từng ly thơ để uống
Để gọi là mừng sau một đêm qua truông.

Tuổi trẻ của bọn tôi giữa thời buổi chiến tranh,
Tàn thuốc hút chung nặng đầy tình nghĩa
Ngụm rượu đế sau lần tiếp tế, nồng say hơn rượu X.O nhiều
Thời khổ nạn dám chết cho nhau,
Những thằng bạn khác gì Lương Sơn Bạc ?

Chiều nay xứ người nghe con dế khóc /
Thấy đất cựa mình theo bước quân đi
Chinh chiến lụi tàn trên đất nước từ lâu
Con dế khóc ? Hà cớ gì cháy lại?
Hay là lửa dấu trong lòng âm ỉ?
Chỉ đợi hơi xăng là bốc khói ra ngoài?

Thằng bạn tôi ở lại chiến trường xưa,
Thân xác giờ này cũng đã tan theo gió bụi
Lâu lắm rồi tôi giả đò không còn nhớ
Có phải bạn trách tôi theo tiếng dế đến nơi này ?
Nơi tôi sống bây giờ toàn xa lộ freeway
Hỏi bạn ? Tôi tìm đâu ra vùng sình lầy ngập nước
Để hai đứa ngâm mình hút chung điếu thuốc,
Để bạn dạy tôi hai tiếng đồng bào
Để bạn giải thích cho tôi hiểu tại sao,
Tuổi trẻ bỏ quên mà không hề hối hận.

Thu khoác lên vai chiếc áo lạnh
Tôi mở cửa vào nhà có máy sưởi vặn lên
Nhìn qua khung cửa kiếng ngoài hiên
Con dế núp nơi nào trong đám cỏ?
Chú dế bé con ơi, thôi đừng khóc nữa
Tôi đã ươn hèn từ lúc bỏ nước ra đi

Quan Dương

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *