trang bạn hữu – thơ phan thị ngôn ngữ

 

Cõi Mẹ

Con về đứng lặng bên bờ giậu
Màu áo nâu non – bóng mẹ già
Đã bạc bao mùa mưa nắng trải
Lưng còng năm tháng mãi lo toan

Con về trăn trở trưa giấc vắng
Nghe tiếng gà tre gáy não lòng
Chợt thấy một thời thơ ấu cũ
Ngả dài theo bóng nắng đầu sân

Nhớ bàn chân chập chững đầu đời
Mẹ mừng vui xếp lại tao nôi
Cầm tay lần bước con theo mẹ
Vườn nắng – tàu cau ngửa mặt cười

Ngày ấy nhà khuya nhịp võng đưa
Ru hời mẹ hát mỗi đêm mưa
Câu ca dao nước phèn đất mặn
Nuôi lớn đời con khổ bao vừa…

Từ ấy con mang khắp nẻo đường
Lập lòe một đóm lửa quê hương
Thắp từ tim mẹ – từ tâm mẹ
Ấm mãi đời con cõi yêu thương

Phan Thị Ngôn Ngữ

 

 

 

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *