trang bạn hữu – thơ cung vĩnh viễn

 

 

               CHÂN MÂY

 

 Với tay mà ngắt chùm mây xuống
hỏi rằng phiêu dạt có vui không
giấc mộng của ta thời trẻ dại
chắc đã làm rơi ở giữa đường ?

Nên ta đợi mãi mà không thấy
năm tháng vô tình lặng lẽ trôi
hôm qua soi bóng trong gương đấy
thấy hết hồn cho một kiếp người.

Hồn ta đã lạc từ hôm ấy
khi  gửi theo  mây ở cuối trời
áo em chẳng khác mây là mấy
chỉ tội đời  ta  lắm nổi trôi.

Mà trôi nổi tới phương nào nhỉ
đêm đêm nằm dõi ánh sao rơi
biển Bắc vọng âm con sóng vỗ
chỉ thấy lòng ta cũng rã rời.

Mong gì ở chốn xa xăm thế
những mộng hoang đường thuở thiếu niên
ngàn năm mây vẫn còn bay mãi
chẳng ai mà gặp chuyện thần tiên.

Cung Vĩnh Viễn.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *